skip to main content

Ngũ cốc xuôi theo dòng Mississippi

Bằng cách chuyển ngũ cốc tới Vịnh Mexico, Cargill đã thúc đẩy sự tăng trưởng của thị trường xuất khẩu ngũ cốc ở Mỹ.

January 01, 2015

Trước Thế Chiến II, ngũ cốc tại Hoa Kỳ được chuyển về phía đông trên khắp đất nước từ Trung Tây đến Đông Bắc bằng đường của Buffalo, New York và Kênh Đào Erie. Các dự án công trình dân dụng khởi xướng trong thời kỳ Đại Suy Thoái đã giúp mở một con đường mới theo hướng bắc-nam, cải thiện giao thông vận tải trên Sông Mississippi và các nhánh của sông. Vào cuối Thế Chiến II, xuất khẩu ngũ cốc đã tăng trưởng đáng kể khi năng suất nông nghiệp của Hoa Kỳ tăng và Trung Tây đã trở thành một nguồn cung cấp ngũ cốc trên toàn cầu. Đến năm 1950, các lô hàng ngũ cốc đã được vận chuyển hoàn toàn xuôi theo sông Mississippi đến Vịnh Mexico. Cargill đã trở thành một phần trong lưu lượng hàng hóa quan trọng theo hướng bắc-nam bằng cách xác định chiến lược dọc theo các con sông của Mỹ.

Trạm trung chuyển xa nhất về phía nam của Cargill trên sông Mississippi là ở Memphis, Tennessee nhưng trước khi công ty có thể đi xa hơn về phía nam, công ty cần đầu tư vào các cơ sở của mình trên thượng lưu Mississippi. Cargill đã nạo vét kênh đến cơ sở mới của mình gần Minneapolis, đặt tên kênh là Cảng Cargill. Điều này đã biến Sông Minnesota trở thành nơi tàu bè thương mại qua lại, đưa Cảng Cargill trở thành trạm trung chuyển quan trọng nhất của công ty ở Minnesota.

Đầu những năm 1940, bước tiếp theo của Cargill trong việc đẩy mạnh giao thông đường thủy là xây dựng một loạt các trạm trung chuyển trên Sông Illinois. Các trạm trung chuyển không phải là các máy bốc xếp lớn, nhưng các cấu trúc có sức chứa khiêm tốn được xây dựng để nhanh chóng chuyển ngũ cốc từ xe tải lên sà lan. Các cơ sở này đã chuyển ngũ cốc, ngô và đậu tương từ Illinois về phía bắc đến Chicago và Great Lakes và về phía nam tới St. Louis, Missouri, dọc sông Mississippi.

Năm 1955, Cargill thành lập một trạm trung chuyển trị giá 2,5 triệu USD tại Baton Rouge, Louisiana, gần cửa sông Mississippi ở Vịnh Mexico. Công ty đã thiết kế cơ sở để xử lý 18 triệu giạ mỗi năm. Trong vòng ba năm, sức chứa tại trạm trung chuyển đã tăng gấp ba và năm 1959, trạm này được coi là cơ sở xuất khẩu ngũ cốc lớn nhất trên Bờ Vịnh Hoa Kỳ. Đến năm 1970, sức chứa của trạm đã tăng lên đến 200 triệu giạ mỗi năm, vượt xa sức chứa của các máy bốc xếp lớn của Cargill phục vụ Great Lakes.

Cargill không chỉ chuyển lưu lượng ngũ cốc xuôi dòng Mississippi mà công ty còn đầu tư vào tất cả các khía cạnh của việc vận chuyển ngũ cốc dọc theo sông, bao gồm cả việc sản xuất các sà lan, cho phép vận chuyển ngũ cốc tới các thị trường trên thế giới nhanh hơn và hiệu quả hơn. Các loại hình vận tải tiếp tục phát triển cho đến ngày hôm nay và cách tiếp cận của Cargill để giúp cho người bán và người mua tiếp cận được với các thị trường tốt nhất cho hàng hóa của họ cũng như vậy.