skip to main content

Đổi mới tàu hỏa chở hàng lớn của Cargill

Để có thể cắt giảm chi phí đường sắt tới 50% và giúp người nông dân đưa ngũ cốc vào thị trường, Cargill đã cố gắng làm một việc mà họ chưa từng làm trước đó: có đủ lượng ngũ cốc để đổ đầy 115 toa xe lửa.

January 01, 2015

Năm 1966, Illinois Central Railroad (ICR) (Công Ty Xe Lửa Trung Ương Illinois) đã tìm kiếm một đối tác cho ý tưởng đổi mới. Thay vì thuê các toa xe lửa riêng lẻ để vận chuyển ngũ cốc, ICR muốn thuê nguyên cả một chiếc tàu hỏa. Nhận thấy việc sử dụng “tàu hỏa chở hàng” sẽ giảm đáng kể chi phí vận chuyển và mở ra cơ hội nông nghiệp và thương mại trên đất Mỹ, Cargill đã đồng ý tham gia. Tuy nhiên, điều này có nghĩa là Cargill sẽ phải thu gom lượng ngũ cốc lớn chưa từng có—đủ để đổ đầy hơn 100 toa xe trong một khoảng thời gian rất ngắn.

Trước đây Cargill chưa từng có nỗ lực nào như vậy với ngũ cốc. Hậu cần và thuế quan luôn là các yếu tố gây cản trở chi phí chuyển hàng bằng đường sắt. Hơn nữa, cây trồng cũng chỉ cho sản lượng nhất định và chỉ có trong một vài tuần vào thời gian thu hoạch. Ngoài ra, nếu ngũ cốc được cất trữ quá lâu thì có thể bị hỏng. Thách thức về việc thu gom, bảo quản và chất ngũ cốc lên 100 toa xe lửa đáng phải cân nhắc.

Cargill biết tàu hỏa chở hàng có thể giảm chi phí vận chuyển lên tới 50%. Tuy nhiên, công ty cũng nhận ra rằng tuyến đường vận chuyển mới sẽ cần có một kiểu nhà ga vận chuyển nội địa mới. Cho tới khi đó, công ty chủ yếu dựa vào đường thủy quốc gia và các toa xe lửa thuê riêng để vận chuyển hàng hóa.

Cargill hiểu rõ giá trị của các tuyến đường thủy bổ sung cho đường sắt trong khi giúp nông dân miền quê có thể tiếp cận mới với thị trường toàn cầu. Thấy được tiềm năng mạnh mẽ nhằm giúp nhiều nông dân đưa ngũ cốc vào thị trường hiệu quả hơn, Cargill đã chấp nhận thách thức về tàu hỏa chở hàng.

Để tập hợp được lô hàng ngũ cốc đổ đầy hơn 100 toa xe, Cargill đã phát triển các cơ sở và kỹ thuật mới. Với mục đích tăng sức chứa, công ty đã xây dựng một chuỗi nhà máy chế biến và cơ sở tích trữ mới khắp vùng Trung Tây Hoa Kỳ. Cargill đã phát triển thiết bị quạt gió và máy sấy để bảo quản ngũ cốc và giữ ngũ cốc ở điều kiện tốt nhất sau vụ thu hoạch. Ngoài việc này, Cargill còn đầu tư xây dựng nhà ga xuất khẩu mới với sức chứa 3,6 triệu giạ bên ngoài Thành Phố Gibson, Tiểu Bang Illinois.

Cuối cùng, vào mùa đông năm 1967, Chủ Tịch Cargill và ICR cũng được chứng kiến chiếc tàu hỏa chở ngũ cốc đầu tiên chuyển bánh khỏi ga Thành Phố Gibson với 115 toa xe đổ đầy ngũ cốc. Chở 400.000 giạ ngô từ Illinois, tàu hỏa chở hàng này hướng tới nhà ga xuất khẩu của Cargill ở Baton Rouge, Tiểu Bang Louisiana và có kế hoạch trở về Thành Phố Gibson chỉ sau năm ngày.

Grain By Railway Transport InPage1
Một chiếc tàu hỏa chở hàng của Cargill gồm 115 toa xe chở tổng thể 400.000 giạ ngô đi từ Illinois.
 

Grain By Railway Transport InPage2
Lãnh đạo công ty Cargill và công ty Illinois Central Railroad tụ họp để tổ chức kỷ niệm buổi ra mắt tàu hỏa chở hàng.

Cuộc hành trình gặp phải một số rắc rối nghiêm trọng: dưới sức nặng của chiếc tàu chở đầy hàng, một chiếc cầu đường sắt đã bị hỏng, làm trật ray 14 toa tàu. Mặc dù sự cố trật ray đã gây nên đình trệ nhưng cuối cùng Cargill cũng coi việc đầu tư mạo hiểm này là một thành công. Công ty cam kết thực hiện tối thiểu 56 chuyến khứ hồi vào năm sau và phân phối hơn 22 triệu giạ ngô cho Baton Rouge. Ngay sau đó, Cargill đã mở nhà ga vận chuyển nội địa thứ hai ở Tuscola, Illinois và một nhà ga thứ ba ở Linden, Indiana.

Tàu hỏa chở hàng đã tạo nên một cuộc cách mạng cho ngành ngũ cốc và Cargill đóng vai trò thiết yếu. Qua thời gian, việc xây dựng các cơ sở và thiết bị quạt gió mới đã góp phần mở rộng thêm sức chứa của tàu hỏa và tăng khả năng đáp ứng nhu cầu trong cả năm. Thuê tàu hỏa chở hàng đã trở thành tiêu chuẩn vận chuyển khối lượng lớn và sẽ thúc đẩy tăng trưởng nông nghiệp chính trong những năm tới.